Tuyết Mai là một đảng viên tích cực của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), tư tưởng của cô cắm rễ rất sâu đối với chủ nghĩa Mác, ngay từ thời học sinh, cô đã là một đảng viên. “Tôi là một người vô thần hết sức ngoan cố”, Tuyết Mai cho biết. Cô phản đối những thứ gọi là duy tâm, và hoàn toàn không tham gia bất cứ một tín ngưỡng hay tôn giáo nào.
Tuy vậy, một trải nghiệm cận tử đã thay đổi hoàn toàn quan niệm của Tuyết Mai về ý nghĩa cuộc sống và đạo đức nhân loại. Trải nghiệm của cô được cô kể lại và đăng trên website của Tổ chức nghiên cứu các trải nghiệm cận tử (NDERF).
Tuyết Mai bị ho mãn tính và thường phải đến các phòng khám để điều trị. Trong một lần điều trị, cô đã bị sốc thuốc với loại kháng sinh mới. Nằm trên giường bệnh, với ống truyền kháng sinh vào tĩnh mạch, cô đột nhiên nghe thấy tiếng gì đó giống như tiếng xe lửa rít trên đường ray.
1. Phản ứng sốc thuốc dẫn đến mất ý thức và tiến vào một đường hầm tối.
“Tôi cảm giác thấy mình đang rơi vào một đường hầm tối tăm và tôi đang tiến về phía trước”, cô kể. “Tôi cảm thấy rất e ngại,và tự hỏi mình: ‘Có chuyện gì với mình vậy? Mình… đang ổn nhưng tại sao mọi thứ đều thay đổi?’ Tôi muốn dừng lại và quay trở lại, nhưng tôi đang chuyển động không kiểm soát về phía trước và không thể quay trở lại. Tôi hét lên điên cuồng, nhưng không thể phát ra tiếng. Tôi cố gắng vùng vẫy, nhưng mọi nỗ lực đều vô ích. Tôi nhận thức rằng bản thân mình như một hạt bụi đang rơi vào vòng xoáy bất tận.”
2. Không phải phải cái chết như cô hình dung
Tuyết Mai nhận thấy rằng mặc dù xác thịt của cô đang ở thế giới vật chất, nhưng cô (linh hồn) đã đi vào một không gian khác với một rào cản ngăn cách với cơ thể. Cô nhận ra rất rõ ràng, đây không phải là một giấc mơ.
Cô cảm thấy hoảng sợ, bị tổn thương, và thất vọng trong khi trôi nổi trong đường hầm vô tận này. Cô biết rõ cơ thể của mình vẫn nằm trên giường, nhưng cô không thể quay trở lại đó nữa. Cô đã không biến mất, nhưng cô đã bị cô lập khỏi thế giới vật chất. Cô không cảm thấy đau. Cô đã lơ lửng như một chiếc lông vũ và cảm thấy rất ấm cúng.
Ở thế giới vô hình, Tuyết Mai cảm nhận được một dòng các sinh mệnh đang hướng dẫn cô. Họ trả lời những câu hỏi của cô, giải đáp những bối rối và an ủi trái tim hoang mang của cô. “Tôi không biết phải mô tả thế nào về ‘dòng các sinh mệnh.’ Họ im lặng, không định hình, nhưng đầy ân cần, tươi sáng, từ bi và hòa ái. Họ trả lời tất cả các câu hỏi của tôi. Tôi cảm thấy mình đang dược dẫn dắt và bao bọc bởi ánh nắng mùa xuân. Tôi hiểu được họ là những sinh mệnh ở tầng cao hơn tôi rất nhiều và ở trong một thế giới tinh thần. Tôi gọi họ là những nhà tiên tri và nhà thông thái, người đã giao cảm với tôi và tiết lộ cho tôi về màu sắc thực sự của vũ trụ, mục đích của cuộc sống và mở cho tôi một cánh cửa của cái chết nhờ vậy mà tôi có thể có cái nhìn thoáng qua về chiều không gian khác,” Tuyết Mai kể lại.
Thấy một thế giới hoàn toàn khác biệt ở mức vi mô
Ngay lập tức, Tuyết Mai không còn ở trong đường hầm tối tăm vô tận. “Tôi đã ở trong một thế giới tươi sáng, ấm áp và thuần khiết. Tôi đã hoàn toàn thảnh thơi, không còn đau đớn, thay vào đó là sự bình an vĩnh cửu và hạnh phúc,” cô kể lại.
Linh hồn của Tuyết Mai hỏi hết câu hỏi này đến câu hỏi khác, về màu sắc của vũ trụ, về cuộc sống và cái chết. Mỗi khi linh hồn của cô đặt câu hỏi, những sinh mệnh cao cấp kia lại mở ra câu trả lời ngay trước mắt cô.
Tuyết Mai thấy được rằng thế giới được làm từ các vi hạt. Khi các vi hạt tích tụ, chúng tạo ra thế giới với hàng ngàn vật thể với hình dạng cụ thể. Và mỗi vi hạt của một vật thể đều mang hình dạng của vật thể đó. Ví dụ, ở thế giới vật chất, cái cây trước cửa nhà chỉ là 1 cái cây, trong khi ở thế giới bên kia, nó là nhóm các phân tử hình cây đang trôi dạt và quay mãi mãi. Tuyết Mai nhìn thấy các lớp phân tử, đang trôi và bao bọc lấy thế giới.
Tuyết Mai cũng thấy “cơ thể con người được tạo nên với vô số hạt. Chúng lưu thông, chuyển hóa, trao đổi với nhau… như là một phần của sự chuyển động. Bạn cũng là một phần của các phân tử đang quay. Vì vậy, các chùm hạt, chuyển động, quay, trôi đến nơi nào đó, và tập hợp thành một cơ thể khác. Vì vậy, hiện tượng này tuần hoàn, không có sự sống hay cái chết. Nó là vô hạn và là bản chất của thế giới. Cái chết thực sự là một sự tiếp tục cho giai đoạn tiếp theo của cuộc sống. Ở trạng thái này, tâm trí của bạn (linh hồn) hiện hữu và suy nghĩ rõ ràng, nhưng bạn bị tách ra khỏi thế giới vật chất mà không có giao tiếp. Nó giống như cái cửa kính phân chia bạn và thế giới; bạn có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ của thế giới vật chất, tuy nhiên người ở phía bên kia không thể cảm thấy sự tồn tại của bạn.”
“Bạn không thể nói cho ai về tình trạng của mình, và những người thân yêu của bạn cũng không có cách nào có thể hiểu được. Vì vậy, tôi biết rằng, với cái chết, vì những người bạn yêu thương không hiểu cái chết thực sự là thế nào, nên họ mới cảm thấy đau khổ cho người ra đi. Trong khi, tôi cũng rất lo lắng nếu cha mẹ biết tôi đã chết, họ sẽ rất đau khổ. Ngoài ra, con tôi còn quá nhỏ để tự lập. Tất cả những mối lo đó chiếm lấy tâm trí tôi.
3. Kết nối giữa thế giới vật chất và thế giới vô hình
Tuyết Mai giải thích: “Xác thịt của chúng ta giống như một chiếc TV, ý thức của chúng ta giống như các chương trình truyền hình. Liệu khi một chiếc TV hỏng thì tất cả các tín hiệu đều biến mất? Cơ thể người là một tập hợp các hạt vật chất để trở thành một đồ chứa đựng mà thôi. Cho dù bộ phận chứa đựng này là phân tử vật chất hay năng lượng, nó không bao giờ biến mất.”
“Tại thời điểm đó, tôi đã ở trong tình trạng bối rối khi ý thức và xác thịt của tôi dù tách rời nhưng vẫn kết nối với nhau. Tôi cảm nhận được một vài không gian khác nhau đồng thời tồn tại. Trong khi ý thức của tôi ở một không gian khác, tôi đã giao tiếp bằng cảm giác từ xa với những nhà tiên tri và nhà thông thái, người đã tiết lộ cho tôi những màu sắc thật sự của vũ trụ. Đồng thời, tôi vẫn nhận biết không gian này một cách rõ ràng, biết được cụ thể mọi điều đang diễn ra xung quanh tôi. Do tốc độ ở đây rất nhanh, nên các âm thanh truyền đến tai tôi một cách chậm chạp và có độ trễ thời gian.”
Trong khi đang trải nghiệm ở thế giới bên kia, Tuyết Mai vẫn nhìn thấy mọi điều đang xảy ra ở thế giới vật chất. Cô nghe thấy tiếng máy nhắn tin của mình đổ chuông 3 lần và biết được người y tá đã hỏi cô có muốn trả lời tin nhắn không. Cô thấy rằng mình đã điều khiển cái cơ thể lạ lẫm của mình gật đầu chậm chạp với các câu hỏi của người y tá.
Ở thế giới bên kia, Tuyết Mai có khả năng nhìn thấy trước những điều vô hình mà bác sĩ sẽ nói với bệnh nhân bên ngoài phòng cô khi họ mô tả triệu chứng bệnh với bác sĩ, thậm chí trước khi bác sĩ mở miệng nói.
Khi Tuyết Mai nhìn thấy vị bác sĩ đang đến gần, ý thức của cô ra lệnh cho cơ thể gây sự chú ý đối với ông ta. Cơ thể cô bám vào tay của ông ta, người duy nhất có thể đưa cô trở lại với cha mẹ, đứa con và những điều chưa hoàn thành. Ngay lập tức, linh hồn của cô bất ngờ lao xuống, cô cảm thấy đầu óc mình quay cuồng, cuối cùng linh hồn cô nhập vào cơ thể.
4. Thế giới quan hoàn toàn thay đổi sau trải nghiệm cận tử
Khi Tuyết Mai mở mắt và ngồi dậy, cô bắt đầu nôn mửa. Bác sĩ đã ngạc nhiên trước lượng chất lỏng đen ngòm mà cô thải ra, có vẻ như dạ dày của cô đã chứa quá nhiều thứ. Còn cô cảm thấy mình như đang được tẩy sạch cơ thể.
Người bác sĩ tái mặt khi Tuyết Mai kể lại trải nghiệm của mình trong vài giờ đồng hồ trước đó do sai lầm trong quá trình điều trị của ông.
Tuyết Mai không trách cứ người bác sĩ. Nhờ sai lầm của họ mà cô đã có cái nhìn sâu sắc về Trái Đất và các không gian khác. Cô biết ơn vì trải nghiệm cận tử này, nhờ nó mà nỗi sợ hãi về cái chết trong cô đã biến mất.
Trong trải nghiệm cận tử của mình, Tuyết Mai nhận thấy rằng tiền bạc, tình yêu và những sở thích không còn quá quan trọng với cô nữa. Trải nghiệm cận tử cũng khiến cho Tuyết Mai thay đổi hoàn toàn nhận thức về về ý nghĩa cuộc sống và đạo đức của nhân loại cũng như về thế giới vật chất này. Cô cũng thực sự tin rằng có tồn tại những đấng siêu nhiên ở thế giới khác với thế giới con người, điều mà ĐCSTQ vẫn hoàn toàn phủ nhận.